Thursday, April 5, 2012

Chuyến xe khách trong đêm

Chuyến xe khách lặng lẽ bon bon trên trên đường. Hai bên đường tối om nếu ko có đèn của những chiếc xe khác trong đêm thì đúng là một sự cô đơn đến nao lòng, trời gần sáng se lạnh,mọi thứ đều im lặng chỉ còn tiếng xe, tiếng ngáy đều đều của lão già ghế bên cạnh. Nó buồn ngủ, nhưng chẳng thích ngủ tí nào, nằm dựa vào kính xe nhìn ra bên ngoài mặc dù chẳng thấy gì. Dòng suy nghĩ cứ ùa về, có một chút lo lắng, một chút hồi hợp và cả háo hức nửa chứ. Sắp làm sinh viên có khác, cảm giác thiệt là lung tung hết, trong đầu tưởng tượng ra đủ mọi viễn cảnh, nào là mỳ tôm, nào là anh em chiến hữu, nào là giảng đường, nào là những mối tình sinh viên ngọt ngào....Không biết có giống như những gì nó được nghe, được kể, ko biết mọi thứ có thú vị như trong phim, trong truyện nó được coi về cuộc sống sinh viên ko nửa. Suy nghĩ, dự tính là vậy chứ cũng lo lắm chứ, cơm áo gạo tiền, dù gì đồng lương giáo viên ít ỏi của mẹ nó làm sao đủ cho nó sống ở cái đất Sài Gòn nghe nói đắt đỏ, tốn kém dữ lắm. Mà thôi lo lắng chi nhiều dù sao cũng chính nó bỏ hết mọi sự sắp xếp cho tương lai ổn định của gia đình nó để chọn con đường bon chen lên Sài Gòn thử làm sinh viên một cho biết mùi đời với người ta mà. Nhớ cái hôm biết được kết quả ĐH xong mẹ nó có hỏi:

-Mày tính sao hả con? Tao lo cho mày mấy con đường liệu mà tính cho kỹ. Tương lai của mày mẹ lo tới đó thôi con!
Nó trầm ngâm. Thiệt là khó nghĩ quá đi. Mẹ nó nhờ bà con lo cho nó một là theo ông anh giám đốc cty lương thực – thủy hải sản ở Cà Mau, vừa được đào tạo, vừa có lương thử việc ít nhất cũng 10chai trở lên mà bả còn vẻ ra cái viễn cảnh đi theo phụ giữ ghế giám đốc cho ông anh nửa mới ghê chớ . Còn con đường thứ hai là theo ông chú bên quân đội nghe đâu chức lớn dzữ lắm viễn cảnh cũng an nhàn, được nhà nước nuôi, được làm công dân gương mẫu, sống tốt đời đẹp đạo, luôn luôn học tập và noi gương theo chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại. Nghĩ tới đó thôi là muốn ớn lạnh trong người rồi, đi học có mấy cái nội quy nhỏ của trường lớp mà nó còn quậy muốn banh cái trường giờ kiu nó khép mình vô cái khuôn khổ của quân đội thà giết nó còn hơn. Nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ tới nghĩ lui, mấy ngày nay nghe tụi bạn hết đứa này tới đứa kia nhận giấy báo nhập học, khăn gói lên Xì-phố học đại học thấy cũng ham. Tính nó lại thích thử thách,mạo hiểm, ko thích nghe theo sự sắp đặt của bất cứ ai cho nên có lẽ tung cánh thử sức mình vài năm xem sao. Vậy là tối đó nó phán một câu xanh rờn.

- Mẹ! Con đi Sài Gòn học. Thử sức vài năm rồi tính tiếp.

Mẹ nó chẳng thèm hỏi gì nhiều gật đầu cái rụp
- Ờ đi đi cho biết cực khỗ con à!

Mẹ nó chẳng thèm hỏi gì nhiều gật đầu cái rụp
- - Ờ đi đi cho biết cực khỗ con à!


Mãi mê suy nghĩ trời gần sáng hồi nào hổng hay. Xe cũng vừa tới Tiền Giang. Nó vươn vai sửa soạn hành lý chuẩn bị xuống xe. Thiệt là học ở Sài Gòn nhưng giờ phải ghé Tiền Giang một hai ngày rồi mới được thả đi. Phải giải quyết xong nhỏ bạn gái cuối cùng trong số vài cái mối tình học trò linh tinh vớ vẫn của nó để còn yên tâm mà dấn thân bắt đầu cuộc sống mới nửa chứ. Nói gì thì nói nó chưa bao giờ gặp nhỏ ở ngoài đời, chỉ nói chuyện, chat qua wc vậy đó mà iu nhau (đúng là tình ảo).Nói chung nhìn qua WC với hình thì nhỏ xynh xắn, dễ thương nhưng ko biết bên ngoài thì có khác ko đây. Mấy hôm trước nó nói sẽ lên SG học, vậy là con nhỏ một hai bắt nó phải ghé Tiền Giang để iu offline theo cách nói của nhỏ là “ em muốn tụi mình chuyển từ tình ảo sang tình thật”...Khóc lóc, giận dỗi và cả đe dọa bỏ học bỏ nhà đi kiếm nó cuối cùng nhỏ cũng ép nó ghé TG gặp mặt...Xe dừng ở Tân An, nó xuống xe, móc điện thoại call cho nhỏ. Đã gọi điện kiu ra đợi rồi mà giờ bỏ nó một mình đứng bơ vơ.
- - Alo!...tui xuống xe rồi nè chị 2 trốn đâu dzậy?
- - Hihi anh xã nhắm mắt lại đi
- - Dẹp hok có xã huyện gì hết em lại đón anh nhanh dzùm.Mõi chân quá
- - Thì a nhắm mắt cái đi năn nỉ mà. 1 phút nha nha nhaaaaa


Bà mẹ việt nam anh hùng cái con này bữa nay bày đặt. Thôi kệ để coi nhỏ làm gì với nó. Nhắm mắt mà lòng cũng hồi hộp, dù gì cũng chưa bao giờ gặp mặt ở ngoài đời mà. Lo là lo cái vụ nhỏ mà cao hơn nó là coi như lấy cọng bún thắt cổ tự tử có nghĩa hơn....Nó khịt khịt mũi, hình như có mùi nước hoa của con gái. Quái tự nhiên cái mũi nó nóng nóng, cái nóng đó chạy từ từ vòng qua má, tới tai, xong chạy ra sau gáy rồi lại quay vòng ra trước mũi – trời trời hok lẽ trúng gió.Mở mắt ra nó té ngửa. Thì ra nhỏ đứng kế nó nảy giờ.
- - Làm gì dzậy sao tới hok lên tiếng?
- - Đang nghiên cứu anh xã – nhỏ cười má lúm đồng tiền (nó thích nhỏ nhất là cái má này mà)
- - Nghiên cứu chi chị 2
- - Thì coi phải anh xã của em hok mà ^^.Anh nè!
- - Gì
- - Phải anh xã hok anh xã @@ (Con này rảnh hok phải nó chứ ko lẽ thằng ôn nào rảnh hán đứng nhắm mắt cho nó nghiên cứu nảy giờ)


- - ờ chắc hổng phải chị lầm người rồi ha. Nghi ngờ hỏi chi nửa
- - Hihi ngta hỏi cho chắc mà. Tại anh xã baby hơn trên hình sợ lộn người – Ờ nghĩ cũng đúng coi vậy chứ mặt nó ở ngoài non choẹt à.
- - Thôi mệt.Giờ sao.Đứng giữa đường hoài hả chị
- - Ghét kiu chị hoài làm như ngta lớn tuổi hok bằng. anh xã chưa ăn sáng đúng hôn
- - Ờ chưa ăn
- - Vậy em đưa anh xã qua nhà nghĩ bỏ đồ rùi tụi mình đi ăn sáng hen
- - Uhm!Rồi đi bộ hở
- - Hihi xe em để sau lưng xã kìa.


Nó ngồi lên xe để đồ đạc lên trước xe xong, nhỏ nhảy tót lên ngồi sau lưng vòng tay ôm lấy nó. Mèn ơi con này gan dù là bạn trai nhưng mới lần đầu dc gặp mà ôm tỉnh bơ @@
- - Mới gặp lần đầu dám ôm rùi hả
- - Có gì hok dám. Em ôm anh xã của em mà ^^ - nó lắc đầu mĩm cười siết ga, nhỏ càng siết chặt nó hơn đầu dựa vào vai nó hát khe khẽ.Chắc nhỏ vui lắm

Vậy là cả ngày hôm đó nhỏ với nó đi khắp các nơi nhỏ hay nói đến trên mạng, từ trường học, quán café, đến chỗ nhỏ hay ra chơi với tụi bạn nhỏ. Lúc này nó mới có dịp nhìn kỹ lại cô bé này, cao bằng nó, ngoài gương mặt xinh xắn ra thì dáng nhỏ Linh phải nói là ổn, điện nước đầy đủ nếu ko muốn nói là dư so với mấy đứa con gái cùng lứa hoặc chí ít hơn hẳn mấy con mắm trong lớp nó.@@Tối nhỏ lại đưa nó đi dạo, ăn uống linh tinh căn cả bụng rồi mới trở lại nhà nghĩ. Biết bao nhiu lời định nói với nhỏ mà cả ngày hổng thể nói ra được, thấy nhỏ vui cũng hok nỡ nói ra. Thiệt tình nó cũng không biết nó có thích nhỏ thật hay không nửa. Thiệt khó nghĩ quá đi. Nó nhảy lên giường trùm cái mền lại thở dài.Tự nhiên nhỏ nhảy lên chui vào nằm kế bên.
Nó quay qua nhìn nhỏ chưng hửng
- - Gì đó
- - Gì là gì?
- - Tối rồi sao hok về nhà đi cho tui ngủ nửa.Bộ tính hok ngủ hả?
- - Thì ngủ nè
- - Là sao @@ tính ngủ đây luôn hả. Má la sao.
- - Hì hì em xin má qua qua nhà nhỏ bạn ngủ tập văn nghệ mà.
- - Ngủ đây hok sợ tui làm gì bậy hả?
- - Xí tui đạp lọt giường lun chứ mơ làm bậy à – nhỏ chu chu cái mỏ rồi giành lấy cái mền cuộn tròn nằm nhìn nó.
-
Nó cũng chẳng muốn cãi với nhỏ làm gì nửa vì trong đầu nó lúc này nhiều suy nghĩ lắm. Thật khó để nói ra rằng tình cảm của nó dành cho nhỏ vẫn chưa đủ để nhỏ trở thành người yêu nó, nó ko muốn chỉ vì những trò đùa tình cảm của nó hồi còn học 12 sẽ làm tổn thương nhỏ, dù gì trong những ngày nó chìm đắm trong sự chán nản, thù hận và bất cần, cô bé này đều chịu khó ngồi chia sẻ với nó dù là đêm, hay ngay hoặc bất cứ lúc nào nó gọi. Lần này nó ghé gặp nhỏ để tạm dừng mối quan hệ tình cảm này lại vì nó muốn để quá khứ qua một bên bắt đầu cuộc sống mới....nhưng sao nói ra được đây khi cô gái nằm kế bên nó thực sự đáng yêu và đang rất vui bên cạnh nó. Mà điều đáng lo hơn là nó sẽ ko kiểm soát được bản thân nửa...nổi điên lên quá trời...nảy giờ ngta lo suy nghĩ chuyện trong đại còn chị 2 này nằm kế bên hát la la la mấy bài trẻ con , 2 bầu vú đè chặt lên ngực nó, hơi thở làm ngực nhỏ cứ phập phồng...@@ kiểu này làm sao mà làm thánh nhân cho được ...Nó khẻ liếc xuống dưới, cái áo cổ rộng của nhỏ giờ dường như tuột khỏi vai nhỏ để lộ làn da con gái trắng mịn màng dưới ánh đèn điện. (Phen này làm sao con tu thánh ơi ). Đột nhiên nó ngước mặt lên và tất nhiên bắt gặp ánh mắt như thằng nghiện của nó.
- Á đồ dê xồm nhìn lén gì đó – nhỏ dứ dứ nắm đấm trước mắt nó
- - Nhìn gì đâu...tại...tại...anh – nó hơi lúng túng – mà em nằm xích ra đi nóng mún chết à...cứ nằm sát sát dzậy ai mà chịu nổi
- - Xí em làm gì kệ em nha ai bỉu anh nhìn chi
- - Ơ nằm ngay tầm mắt ngta mà hok cho nhìn
- - Hok cho đó...a nhắm mắt ngủ đi ai mượn mở mắt chi

Thiệt là nổi điên với cái con kua này. Thôi ráng nhắm mắt nghĩ về bồ tác coi bộ có lý hơn.Nó thở dài nhắm mắt lại. Đươc khoảng hơn 10 phút, gần như nó sắp đi thăm bồ tác thật thì mặt nó nóng nóng vì hơi thở nhẹ nhẹ...chưa kịp mở mắt ra thì môi nó đã chạm vào một bờ môi mềm mại của ai đó. Máu trong người nó chảy rần rần...hok lẽ bồ tác linh dzữ vậy hả trời...mà thôi kệ bồ tác hay ai đang cưỡng hôn nó cũng mặc kệ, cái tính nó ai cưỡng gì chứ mấy cái vụ này thì càng khoái ...hok cần mở mắt ra (phê quá mở hết nổi thì có) nó đua tay siết chặt lấy người đang hôn nó, đưa lưỡi lùa vào môi nhỏ (giờ thì đoán dc là ai rồi)...nụ hôn say đắm và ngọt ngào, đã lâu rồi nó ko hôn một cô gái nào mà...Mọi thứ càng lúc càng ko thể kiểm soát được nửa rồi. Máu trong người nó giờ dồn về hai phía,một chạy rần rần lên não, hai là tuôn ào ào về phía thằng nhỏ đang ngóc dậy trong quần. Nhỏ giờ nằm hẳn lên người nó, hai tay nhỏ bắt đầu mở từng cúc áo nó ra trong khi đôi môi vẫn ko chịu rời môi nó....Chiếc cúc áo cuối cùng chuẩn bị dc mở xong thì nó nắm lấy hai bàn tay nhỏ rồi ngồi dậy khẽ đẩy nhỏ ra một bên (phù bồ tác ơi con hok có lỗi với bà)...Nhỏ đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn nó.


- - Sao vậy anh
- - Anh...anh nghĩ mình ko thể. Anh là người ko tốt...Anh...tình cảm của anh với em..dường như vẫn chưa đủ lớn để làm gì hay hứa hẹn gì với em hết. Anh vẫn còn là thằng long bong....anh...anh....sợ nếu mình vượt quá giới hạn...người thiệt thòi sẽ làm em...anh sợ em phải chịu tổn thương khi gắn cuộc đời vào một thằng chưa biết ngay mai ra sao như anh....


Nó nói nhiều lắm...Nói những điều nó đang nghĩ trong lòng ra với nhỏ từng câu từng chữ một, ko biết nhỏ có bị tổn thương ko chỉ thấy đôi mắt nhỏ dường như đánh mất niềm vui từ lúc gặp nó đến giờ...Nhỏ im lặng, ko nói gì. Nó cũng vậy, nói ra hết tất cả, nó cũng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất là nhỏ sẽ bỏ đi ngay bây giờ. Hơn 15 phút trôi qua...chợt nhỏ đứng dậy bước vào phòng tắm


- - Em tắm một chút. Anh chờ em nghen

Tiếng nước chảy nhẹ nhẹ dường như ko đủ lấp đi tiếng khóc của nhỏ. Nó nằm đó mà lòng ngổn ngang trăm thứ. Đứng dậy định gõ cửa phòng tắm để an ủi mà cũng ngập ngừng ko dám bước vào.Nó chỉ đành đứng dựa vào tường...lặng im nghe tiếng nước, tiếng gió, tiếng xe chạy ngoài đường...nó mĩm cười chua chat....dù sao nhỏ cũng ko phải là người đầu tiên nó làm đau và rời xa theo cách như vậy. Nhưng sao nó thấy lạ trong người quá...nó hối hận chăng...


Cửa phòng tắm mở, nhỏ bước ra đứng cạnh nó. Vứt bỏ lon bia về góc phòng nó quay qua nhìn nhỏ...trên người nhỏ giờ chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi nó treo trong phòng tắm lúc sáng. Linh chẳng nói gì, chỉ nhìn nó bằng ảnh mắt dịu dàng...


- - Em ko sao chứ...anh...xin....l..... Lời nói chưa kịp nói hết nhỏ đã ôm chầm và đặt lên môi nó một nụ hôn gấp gáp và mãnh liệt. Rồi nhỏ rời nó ra, nhìn nó nói trong nước mắt
- - ...em yêu anh...em hiểu anh đang nghĩ gì...em hok phải người dễ dãi...nhưng em yêu anh...em sẽ chờ anh xã đến chừng nào anh xã quay lại thì thôi...


Rồi nhỏ lại hôn nó say đắm...Bản thân nó cũng cảm nhận được tình cảm của Linh hơn những gì nó tưởng...Và đôi bàn tay nó lại ôm chặt lấy thân hình nóng bỏng của nhỏ. Vừa hôn nó vừa dìu nhỏ nằm xuống giường. Đôi tay nhỏ cởi áo nó ra, môi ko rời môi, 2 chân nhỏ co lên kẹp chặt lấy hông nó...dường như nhỏ sợ nó sẽ lại đẩy nhỏ ra một lần nửa thì phải.(ơ lắm chuyện làm thánh nhân thì cũng đẩy ra một lần thôi chớ )...Nó dịu dàng hôn lên mũi, lên mắt, rồi chuyển dần xuống cổ....và từ từ cởi chiếc áo sơ mi còn lại trên người nhỏ ra. Dưới ánh đèn (bận rộn quá quên tắt đèn) ngực nhỏ phập phồng trắng hồng theo từng hơi thở gấp gáp. Nó lấy tay xoa nhẹ lên ngực nhỏ...rõ ràng vú nhỏ to tròn săn chắc hơn so với những đứa con gái cùng lứa tuổi...Nó hôn và nút lấy vú nhỏ, nó một tay bóp nhẹ nhàng một tay còn lại thì chà xát lấy cái lưng eo mịm màn của nhỏ. Mắt nhỏ giờ nhắm nghiền, tay cũng xoa lưng nó, nhịp thở càng ngày càng gấp gáp khiến ngực nhỏ càng lúc càng nhấp nhô nhiều hơn. Rồi từ từ nó hôn dần xuống vùng tam giác của nhỏ. Cứ mỗi lần nó hôn chạm vào bướm thì nhỏ lại rên khe khẽ, tay ôm chặt lấy đầu nó....tiếng rên của nhỏ càng lúc càng nhanh...đến khi bướm nhỏ đã ướt sũn vì nước thì nó chuyển sang hôn dần từ bụng lên vú rồi lại tìm lấy môi nhỏ cuốn lấy ngọt ngào. Nó khẽ nói


- - Cởi quần a ra đi em.
Nhỏ lặng im hôn lấy nó, hai tay cởi thắt lưng nó ra, rồi từ từ tuột chiếc quần jean của nó ra...tuy hơi khó khăn một chút nhưng cuối cùng với sự trợ giúp của nó chiếc quần jean và quần lót nó cũng dc cởi ra cùng lúc. Thằng em nó ngẩn dậy cạ cạ vào bụng nhỏ càng làm tăng sự kích thích hơn. Rời môi nhỏ nhó bắt đầu điều khiển chim nó đến cạ cạ lên bướm nhỏ...(nảy giờ thằng em ngóc lên rồi hạ xuống vì bị kích thích mấy lần rồi nên nó cũng ko thèm để nhỏ chăm sóc thằng em làm gì nửa). Hơi khó để ấn chim nó vào bướm....nhưng rồi cũng đi được một khúc đầu...chợt cảm nhận đầu khất có gì đó chặn lại...mèn ơi....nhỏ chủ động hết lần nay tới lần khác như vậy,cứ tưởng đã từng trãi.....vậy mà....đây là lần đầu tiên sao...Nó sững người lại nhìn nhỏ.
- - Em...đây là....anh...
Nhỏ mở mắt ra nhìn nó mĩm cười...Bổng nhỏ nhỏm người dậy dùng tay và hai chân siết chặt lấy hông nó một cái mạnh khiến nó bất ngờ thằng nhỏ đang đà thọt sâu vào xé toang màng trinh của nhỏ. Người Linh rung lên, hai tay bấu vào da thịt nó...
- - A....đau....ư...ư...
Nhỏ ko dám la lớn, chỉ mím chặt môi giữ trong cổ họng. Nó vội vàng hôn như mưa lên môi lên mắt nhỏ...(nó cảm thấy từng giọt nước mắt đang tuôn ra...và nó nuốt trọn hết như một cách để trân trọng đời con gái của cô bé đang dâng hết cho nó thật lòng....Một phút sau...nó mới bắt đầu nhịp từ từ...có lẽ cơn đau đã qua....nhịp dập của nó nhanh dần lên, tiếng nhỏ rên cũng gấp gáp hơn...
- - Uhm....uhm....em..ư ư....iu...ư..uhm anh...
Cứ như vậy nó và nhỏ hòa quyện vào nhau trong đê mê và cảm xúc. Quên hết mọi suy nghĩ, quên hết mọi lo toan...Chỉ còn tiếng thở của nó, tiếng rên pha lẫn từng câu em yêu anh của nhỏ vang lên trong đêm. Cho đến khi nó gục xuống nằm bên cạnh....nhỏ vẫn ôm chặt lấy nó chìm vào giấc ngủ...có lẽ đây là một ngày quá nhiều cảm xúc và hạnh phúc đối với nhỏ...đơn giản vì...nó đang ở bên nhỏ kia mà.

Trời sáng...nó và nhỏ lại hòa vào nhau một lần nửa đầy ngọt ngào , say đắm...trước khi nhỏ ôm chặt lấy nó nói rất nhiều, rất nhiều...đến nỗi nó chẳng còn biết trả lời gì nửa. Chỉ còn cách ôm chặt lấy nhỏ để rồi lặng im bước lên xe tiếp tục hành trình về Sài Gòn. Nơi nó bắt đầu một cuộc sống mới, với những thử thách và điều thú vị mới...Ngồi trên xe, lặng lẽ trả lời từng tin nhắn đầy yêu thương của nhỏ mà lòng nó cứ lan man ko có tý cảm xúc nào hết. Ngày hôm đó đánh dấu ngày đầu tiên nó đã bắt đầu cho cuộc đời sinh viên phía trước và nó cũng ko biết dc rằng sau ngày hôm ấy nó cũng đã bắt đầu những chuỗi ngày đầy những buồn vui, ngọt ngào, hạnh phúc, tội lỗi, đau khỗ và cay đắng...

Đến SG!Chưa gì SG đã chào đón nó bằng một cơn mưa nặng hạt.Đứng trú mưa trên nhà chờ xe bus mà lòng ngổn ngang trăm thứ. Lúc nói lên đây dù mẹ có gửi cho nó cả 1 cái sớ táo quân đầy đủ địa chỉ và các số điện thoại của bà con trên này nhưng nó gạt phắt đi:
- Mẹ để con tự lo. Con ko thích làm phiền bà con nào hết. – Thực ra đúng là nó chẳng cần mẹ nó phải lo lắng gửi gắm gì ai hết, nó chúa ghét gửi gắm bà con cô bác, từ nhỏ nó cũng đã sống xa gia đình, việc đi học, đi thi và giờ nhập học cũng tự một mình nó đi chứ chẳng cần cha mẹ đưa đón, lo lắng chuyện ăn ở gì hết (có bác lo dc rồi ).
Sài gòn trời mưa nhưng cũng ôn ào và náo nhiệt, nó cũng ko lạ lẫm lắm vì nó cũng từng sống từ nhỏ ở thành phố Cần Thơ rồi mà. Bụng đói cồn cào, miệng thì rủa thằng anh bạn cả buổi trời chưa thấy ra đón nó mặc dù chửi muốn nát cái điện thoại. Xung quanh là âm thanh hỗn tạp của những người bán hàng rong, những người xe ôm chèo kéo khách và cả tiếng gọi nhau í ới của mấy anh chị trong màu áo xanh đang tiếp sức giúp đỡ cho những thằng sinh viên ngoại tỉnh lên SG nhập học như nó.Nó mĩm cười vì nó cũng sắp là sinh viên rồi chứ bộ, năm sau nó sẽ thử khoác lên người màu áo xanh ấy để thử cảm giác sinh viên tình nguyện ra sao (thật là gương mẫu :-“ ). Cuối cùng thằng quỷ cũng tới đón nó. Vừa tính chửi vài câu cho xả cái tức trong bụng thì phát hiện nhỏ con gái xinh xinh đứng kế bên...giờ chẳng lẽ mở cái miệng ra chửi thì mất hình tượng lắm (sinh viên gương mẫu mà) nên nó nhẹ giọng.
- Sao giờ mới tới mậy...chờ 2 tiếng rồi đó ba
- Mưa đường ngập dzữ quá bị chết máy – thằng bạn nó hiền và tốt bụng nên nghe tin nó sắp lên SG thì call kiu để nó giúp đỡ 1 time. Nó ko thích phiền ng thân nhưng vì nó thích bạn bè nó hơn, dù gì bạn bè cũng thoải mái hơn.
- Hả! Thành phố lớn mà ngập hả mậy – chưa sống SG sao biết dc có mà bơi được luôn ấy chứ giỡn à
- Hơ hơ rồi mày sẽ biết. Thôi giờ về nhà tau cất đồ đạc rồi tau dẫn ra chỗ tau làm ăn luôn.
Vậy là hai thằng vật nhau trên chiếc xe cà tàng thằng bạn đặc biệt mượn của bà chủ chỗ làm của nó để đón tân sinh viên. Về đến phòng trọ thì 2 thằng ướt như chuột lột, đồ đạc đầy mùi bùn đất, mui hôi của nước ngập quá đầu gối.
- Mày để đồ đó tau dẹp cho. Đi tắm trước đi rồi ra quán tau làm ăn.
Nó chọn đại 1 bộ quần áo rồi chui vào nhà tắm. Chợt phát hiện trong phòng có đồ của con gái. Nó giật mình hỏi thằng bạn.
- Ê Duy sao có đồ con gái trong này mậy
- Ừ đồ của chị 2 tau đó, quên nói với mày chị 2 tau lên ở học may một thời gian.
- Rồi tau ở đây có sao hok đó
- Ko sao đâu chị tau dễ lắm. Tau cũng có nói bả rồi.Tắm lẹ đi mày trễ rồi.
Tắm xong thằng Duy chở nó ra quán cơm chỗ nó làm. Bà chủ quán hiền và tốt với người làm. Ở đây làm cũng toàn là sinh viên, phụ giúp việc buôn bán, đổi lại bà chủ bao toàn bộ tiền ăn ở cũng như một khoản tiền nhỏ khác để lo chuyện học hành hàng tháng. Chào hỏi vài câu bà chủ thấy nó hiền nên cũng vui vẻ nhận lời để nó phụ làm việc và ở đây tạm thời một thời gian chờ nhập học vì nghe nói trường có 2-3 cơ sở chưa biết nó sẽ học ở đâu nên chỉ xin ở tạm thời thôi.Lần đầu tiên bán cơm đúng là vô cùng vất vả. Nó phải chạy bàn bở hơi tai, rồi gói hợp cơm, cho canh vào bọc...Làm ở đây nó học được nhiều thứ lắm. Ngay cả cách cho canh vào bọc làm sao cho gọn mà ko bị đổ phỏng tay, việc buột canh buột nước mắm cũng phải có tập luyện nhiều lần, rồi cách tiếp đãi khách, cách tính tiền, dọn bàn vì quán cơm là nhiều thành phần khác nhau đến nên nó còn học được cách quan sát, cách nói chuyện rất có ích cho việc học sau này. Làm tuy mệt nhưng nó vẫn vui vẻ vì chủ yếu nó làm để học hỏi chứ ko phải làm để kiếm tiền. Trở lại chiều hôm đó nó về lại nhà trọ với cả tấm thân mõi nhừ. Thằng Duy đi tắm, còn nó thì nằm tự xoa bóp tay chân. Có tiếng bước chân ngoài cửa phòng. Rồi một người con gái mở cửa bước vào – nó đoán chắc đây là chị thằng Duy – Chị nó cũng ko xynh lắm nhưng nó cũng phải sững người vài giây (để tịnh tâm) vì chị nó mặc đồ sexy quá.Sau này nó mới biết bả thích mặc quần thật ngắn và áo cũng thật ngắn luôn @@

- Em là M phải ko? – chị Lan cười tươi bước vào ngồi trước mặt nó
- Dạ dạ chị Lan phải hok chị - nó hơi lung túng vì bả ngồi sát nó quá với lại mùi hương con gái của chị Lan làm nó cũng hơi hơi lên máu một tí.
- Em lên hồi nào. Thằng Duy đâu..em ăn uống gì chưa?
- Dạ nó đang tắm. Hồi nảy em có ăn cơm ngoài quán bà chủ rồi
- Quán cô Sương hả em – chị Lan vừa hỏi vừa mở cái bịch trắng đang cầm trên tay ra
- Dạ phải chị...
- Em lấy cho chị mấy cái ly trên bàn. Chị mua dc 2 ly chè thái nè em ăn với chị cho vui.Tính mua cho 2 chị em à mà giờ có em nửa nên thằng kia cho nó nhịn chị em mình ăn hen.
Thằng kia đang tắm nghe có người cúp phần ăn nó la như heo bị chọc tiết
- Ế ế bậy bưởi...
- Im liền thằng kia bửa nay có khách ráng nhịn đi con – chị Lan cười ha hả
- Cái đồ trọng sắc khinh thân – thằng kia hậm hực.
Nói thì nói dzậy chứ rồi bả cũng đổ chè ra 3 ly chia cho 3 người. Vừa ăn vừa xem tivi vừa nghe 2 chỉ em bả tám trên trời dưới đất, toàn mấy câu chuyện nó hổng biết đâu cua tai nheo gì hết, thôi thì ma mới ngồi im hợp chợ vậy (thiếu con vịt thì phải).Ngồi được chút thì ông bạn trai bả ghé qua, mua cho cả đám bịch mận với ổi. Vậy là lại họp chợ tại phòng.Nó thì ngồi im xem tivi, thi thoảng dc chị Lan đưa cho miếng mận, miếng ổi ăn và trả lời mấy câu hỏi xã giao của chị Lan với anh Toàn (bạn trai chị Lan).Nói chung mọi người rất thân thiết vui vẻ, anh Toàn cũng dễ gần, sau này 2 anh em hợp nhau ở chỗ khoái coi đá banh, khuya khuya có MU đá là 2 anh em lại dẫn nhau ra caffe coi la cho đã.Anh Toàn về, cả đám cũng chuẩn bị đi ngủ. Trong lúc chị Lan thay đồ ra(mặc dù đồ ở nhà với đồ ngoài đường của bả hổng khác nhau mấy đều ngắn cũn khoe chân khoe tay khoe ngực ra hết @@) thì thằng Duy sắp xếp chỗ ngủ.
- Tau nằm trong cùng, mày nằm giữa chia cái mền với bả đi ha
- Cái gì tau nằm giữa hả....Nó la lên ngạc nhiên.Vì ban đầu nó cứ nghĩ nó là người lạ, chị là con gái thì thẳng Duy phải nằm giữa mới đúng chứ.
- Ừ tau quen năm trong rồi. Mày cứ nằm giửa đừng có ngại.
- Nhưng mà...tau....Nó vẫn giả bộ lúng túng (khà khà dzô mánh thì có )
- Em đừng có sợ chị hok có ăn thịt em đâu mà sợ - chị Lan vừa cười vừa lau mặt.
Hix bà này đúng là có tiềm năng...Nó quay lại nhìn chị Lan mà muốn ọc sữa (sữa mới ăn chè thái ấy chớ nó hông phải ông thọ đâu mà thấy gái là ọc sữa), áo mặc thì mỏng tanh nhìn cái là biết đã giải phóng bầu vú khỏi cái áo ngực rồi. Dân làm nghề may có khác, chắc ở trong nhà ko nên cả người chị chỗ nào cũng trắng (mấy chổ có quần áo che thì giờ chưa biết dc :-“ ) Sợ chị Lan bắt gặp anh mắt thèm thuồng nó vội vàng nằm xuống ngủ mà đầu vẫn lẩm nhẩm (lần này bồ tác ngon hơn thiệt...lần này bồ tác ngon hơn thiệt....). Đêm đó nó ko thể ngủ yên được.Ko phải lần đầu nó nằm ngủ kế con gái nhưng mà nằm giữa ko quen, lại bị đụng chạm vào người chị, nó sợ xoay trở mình mà lỡ đụng vào người chị thì bị ko nên. Dù gì nam nử thụ thụ bất nên thân. Nhưng mà cái cảm giác nằm kế một thân hình sexy như thế này thì ko tránh khỏi cảm giác rạo rực trong người, lâu lâu chị xoay người lại chạm vào nó, làn da mát lạnh khiến nó cứ y như có luồng điện chạy vụt qua người vậy. Nhắm mắt ngủ dc chút lại giật mình thức, và cứ y như mỗi lần thức giấc là lại thấy chị Lan càng nằm sát nó hơn.Lại phải xích qua thằng bạn, cái phòng thì nhỏ xích hoài cũng ko được nên cuối cùng nó đành nằm 1 kiểu, tay chân đều hok dám cử động (kiểu này mà tới sáng chắc thành nhân tượng luôn quá). Vậy là nó cố gắng đẩy đẩy chị ra ngoài, vô tình chị thức, mĩm cười rùi tự lăn ra....nhưng ngủ dc một chút là đâu lại vào đấy...cứ như vậy tới sáng @@ mất ngủ trầm trọng.
Sáng dậy, thằng Duy thì chạy ngay ra quán phụ dọn quán,còn nó thì bà chủ nói chỉ ra phụ vào buối trưa và chiều tối ngay giờ đông khách thôi, còn mấy lúc khác thì dư người làm rồi để mấy đứa làm ăn lương nó làm. Còn nó vì đêm qua mất ngủ nên giờ nằm hoài hông mở mắt dậy nổi. Tự nhiên có cảm giác hơi lạ lạ, mở mắt ra thì thấy chị Lan nằm quay mặt về phía nó chăm chú nhìn. Nó giật mình hỏi
- Bộ bộ mặt em dính gì hả sao nhìn em dzữ vậy
- Uhm...nhìn bộ mặt mất ngủ của em kìa, ngố quá ông tướng (bà làm tui mất ngủ chứ ai nửa )
- Ừ ừ tại lạ chỗ em ngủ hok dc.
- Vậy em ngủ thêm chút đi. Để chị thay đồ chạy ra chợ mua đồ ăn sáng cho.
- Thôi thôi chị để em đi. Ai làm dzậy bao giờ
- Thôi đi ông tướng biết đường hok đòi đi. Nằm ngủ đi chị mua xíu à đừng có ngại.Em ăn gì
- Dạ dạ gì cũng dc chị
Chị lan cười vui vẻ khép cửa phòng đi.Nó nằm thờ phào vì.Mệt óc thiệt, cả đêm bị áp chế tinh thần dzữ quá. Mệt nên nó ngủ lúc nào ko hay Được một chút thì chị Lan đánh thức nó dậy để ăn sáng.
- Chị hok đi làm hả chị
- Uhm chị học may...lâu lâu ra tiệm thôi còn lại ở nhà tập may em. Còn em chừng nào vô học.
- Dạ mùng 5 vào nhận lớp.
- Ủa còn hai mấy ngày sao em lên sớm vậy
- Dạ em lên sớm để tìm chổ trọ rồi tìm việc làm
- Chà lo xa quá hen. Chưa gì tìm việc làm rồi
- Uhm em làm để học hỏi kinh nghiệm à
- Vậy hả. Giỏi quá ta. Thôi em ở đây luôn với 2 chị em chị đi cho tiện. Kiếm đâu xa nửa
- Dạ em cũng hok biết. Tại chưa biết trường chuyển em học ở cơ sở nào nửa chị.
- Vậy sao...ừ sao cũng dc tưởng em chê chổ chị ở chớ
- Dạ hok có đâu chị. Sao em dám chê dc
- Hì hì chọc em đó.Vậy em ở đây với tụi chị chừng nào biết học ở đầu rồi tính hen.
- Dạ chắc phải vậy thui chị (bửa đó nó đúng ngoan, 1 đầu câu luôn dạ dạ )
- Uhm thui em xuống dắt xe chở chị ra ngoài tiệm rùi lấy xe muốn đi đâu thì thi, khi nào chị gọi em ra rước chị nha
- Hả...bộ chị hok sợ em chạy xe luôn hả
- Haha thách ông tướng lun đó. Dám chạy hok...thui dắt xe ra đi, nhớ giữ chìa khóa cẩn thận nha em mà đi luôn là chị hết vô nhà đó.

Vậy là nó chạy xe chở chị ra tiệm may ngoài chợ An Đông. Tới nới chưa gì mấy bà trong tiệm đã cười ha hả chọc
- Ê ê con Lan có trai mới kìa tụi mày – đâu đâu – trời ơi baby quá- Lan ơi mày dụ con nít người ta hả - còn ông Toàn đâu – chết chết kỳ nào tau đốt nhà mày – haha....(mấy bà này đúng nhiều chiện)
- ...haha ừ bồ mới tau đó...đứa nào kua tau giết (ơ tui thành bồ bà hồi nào dzậy) Rồi chị Lan quay qua kiu nó về.
Đường về cũng dễ, ko đến nổi quên đường.Đang cười khì khì vì ko quên đường thì mặt nó chùn xuống. Chết cha lo nhớ đường đi mà quên nhớ nhà K. Chạy xe qua chạy xe lại vòng vòng mấy cái hẻm, cái nào cũng thấy quen quen mà nhà thì hổng nhớ nhà nào mới là nhà mình. Điện thoại cho chị Lan thì hok dám vì hồi nảy có mạnh miệng vỗ ngực tuyên bố làm gì có chuyện nó đi lạc được. Điện thoại cho chị Lan thì coi như dọn đồ về quê với vịt cho rồi. Đổ mồ hôi chạy vòng vòng hơn tiếng đồng hồ (gẩn hết xăng luôn) thì cái khôn nó mới trở về với chủ. Nó điện thoại cho thằng Duy hỏi đường ra ngoài quán sẵn phụ rồi trưa về chung với thằng Duy luôn. Chứ giờ mà hỏi nó nhà ở đâu thì chẳng khác nào tự vả vào mồm, về nó kể cho bà kia nghe thì bả cười cho nhục cái mặt.
Làm xong thì trưa, nó lãnh nhiệm vụ đi đón chị Lan về, tất nhiên trước khi đi nó cũng chở thằng Duy về để nhìn mặt nhà nửa chớ. Ra tới tiệm thì lại chào đón 1 tràng chọc ghẹo của mấy con mẹ 8 trong tiệm may. Chị Lan vẫn đồ ngắn hết cỡ leo lên sau lưng ôm nó cứng ngắt mắt quay về phía mấy bà trong tiệm cười hì hì...Chắc là trêu mấy bà đó chứ gì...làm tự nhiên được ôm (sướng cả người).Nó siết ga chạy đi, đường Sài Gòn trưa bon chen, kẹt xe ở mấy cái đèn đỏ mún nhũn não. Chị Lan hok còn ôm cứng nó nửa mà ngồi đàng hoàng lại, miệng nói tay chỉ tùm lum thứ cho nó...mệt thì mệt bực thì bực nhưng nó vẫn phải cố dạ dạ thưa thưa trả lời mấy câu hỏi của chị Lan. Về tới nhà, nó ngủ 1 mạch tới chiều rồi ra phụ quán. Đang làm thì chị nt: “2 dua ve an com voi chi. Dung an ngoai quan. Chi moi nau canh chua cho em an ne “. Hỏi ý thằng Duy thì nó kiu về trước ăn với chị Lan, còn thằng Duy ở lại ăn tại quán rồi chở bà chủ đi mua mấy thứ linh tinh nửa. Về tới nhà chị Lan đã dọn cơm sẵn, nó chỉ việc rửa tay rồi vào ngồi ăn mà thôi....Cả buổi cơm nó ăn thì ít mà nhìn lén thì nhiều. Đầu óc cứ nghĩ mấy thứ đen tối chỉ thiếu điều muốn phạm tội vậy. Ăn xong lại giành nhau rửa chén và tất nhiên nó chỉ giả bộ giành cho có thôi chứ nó chúa lười làm việc nhà mà....Thằng Duy về, lại ăn trái cây, nói chuyện linh tinh và xem tivi, hôm nay cũng thân hơn với chị nên nó thi thoảng cũng góp vui vài lời. 888 Chán chê thì 2 thằng đi ngủ, còn chị Lan đi ra ngoài với anh Toàn.
Đang nằm thiu thiu ngủ bổng nó cảm giác lạ lạ, lạnh lạnh cái cái vai. Mở mắt ra thì chị Lan đã nằm ngủ kế nó từ lúc nào hổng hay, mặt chị Lan dựa sát vô vai nó. Hèn gì mát mát cái vai, nó hok dám cử động, nhưng rồi mưa đêm, trời cũng lạnh....nó liền kéo mền lên đắp hết cho chị, còn mình thì nằm co ro chịu lạnh vì nếu đắp chung thì nó lại đụng chạm vào người chị... Nói là nói vậy chứ trời đêm lạnh muốn teo strym, thiệt tình ngủ kiểu này vài đêm nửa chắc nó chết vì mệt óc và thiếu ngủ....vẫn như đêm qua chị Lan nhưng lần này tự nhiên nó hok còn tránh né nửa àm thậm chí nó còn càng lúc càng nghiên người để dc chạm vào người chị hơn nửa. Đầu nó giờ sát hoàn toàn với mặt chị, còn tay và vài thì coi như ko còn khoảng cách gì. Cứ mỗi lần thêm 1 cử động thì nó và chị Lan lại càng chạm vào nhau nhiều hơn về cả diện tích lẫn chu vi ....Khoảng 1 tiếng...sau khi đấu tranh tư tưởng dzữ dội, nó nghĩ chắc chị ngủ say lắm rồi...lại thấy chị có vẻ run run (chắc do lạnh- ai biết dc)...nó đánh liều lấy taykéo chị sát vào nó, hí hí cái mền để chui cái chân vào cho đỡ lạnh cái chân.Ai ngờ chị Lan xoay người qua nằm sát hoàn toàn vào người nó. Cái mỏ nó giở dính chặt vô cái trán của chị, tay nó lỡ đà thọt tuốt vô cái lỗ tay áo của chị vòng ra sau lưng chị luôn. Nó chưng hửng,tay run run, cái mỏ vẫn ko dám thay đổi vị trí, mùi hương con gái xộc lên mũi nó, máu nó lại chạy rần rần trong người....
Nằm yên dc khoảng 10 phút với tùm lum suy nghĩ trong người, nó rút tay định đẩy chị Lan ra chứ ôm kiủ này sáng dậy bả thức 1 cái là héo queo. Chưa kịp đẩy ra hết dc thì chị Lan xoay người thêm một lần nửatay chỉ vòng ra sau lưng siết chặt lấy nó, đầu nằm hoàn toàn lên ngực và chân thì gác lên gần đụng thằng em đang nóng hừng hực của nó. (kỳ này dzô mánh rồi)....vậy là nó mạnh dạn ôm chặt lấy chị Lan. Tay nó bắt đầu xoa xoa lấy lưng chị Lan, lưng con gái có khác, mát lạnh và mịn màng, còn tay còn lại nó xoa nhẹ nhẹ trên vành tai, rùi má và môi chị....Cảm giác vừa mát lạnh vì da con gái của chị Lan lại vừa ấm áp vì hổng còn phải nằm co ro bên ngoài chiếc mền nửa. Đột chị nhéo nó 1 cái dụi dụi đầu sâu vào lòng ngực nó (ngực nó lép xẹp à).
- Để yên chị ngủ...đừng phá nửa
Má ơi, thì ra bả thức rồi....vậy là nó có thể thoải mái ôm chịLan, nhưng vì còn hơi nhát nên nó cũng chỉ ôm chị, xoa lưng, nắm tay, rùi nghịch nghịch trên cái má của chị Lan mà thui....Đồng hồ báo thức reo in ỏi...chị Lan tự lăn ra xa 1 tý nằm. Tời giờ thằng Duy nó phải dậy ra quán. Sau một lúc, thăng Duy đi rồi chị Lan lại lăn tròn xoay qua ôm nó. Lần này thì nó mạnh dạn ôm chặt lấy chịLan. Tay nó lại thám hiểm cái lưng và eo của chị Lan mạnh bạo hơn, chị Lan cốc nhẹ vào đầu nó
- Có người nửa đêm dám ôm tui nha
- Ơ...hix hix tại em thấy chị lạnh chứ bộ
- Xí...ông tướng ghê lắm...tin nổi mới lạ
- Phì...vậy hồi nảy ai tự lăn qua ôm em dzậy ta
- Uhm...tại ngta lạnh chứ bộ...giờ cho ôm hok?
- Thì ôm đi..em làm gì kệ em
- Ông đó cả đêm tui có ngủ dc đâu.Để yên tui ngủ
- Thì ngủ đi...ai bỉu hì hì...

Nói là nói cái miệng chứ cái tay nó thì đâu có bà con gì với cái miệng cho nên tay nó khám phá lưng chị...tay còn lại xoa lấy đùi chị Lan kéo đùi chị Lan gác hắn lên thằng nhỏ của nó...Từ từ nó bắt đầu xoa bóp lấy bụng chị Lan...nó cảm nhận thấy rõ lông trên người chị dựng cả lên (nổi da gà đây mà)...tay nó xoa và bóp nhẹ nhẹ lên 2 bầu vú căn của chị rồi chà sát khắp bụng, eo, lưng đùi và ngực chị ko sót chỗ nào. Mặt chị Lan có thể ko đẹp lắm, ko nổi bật nhưng dáng chị, nhất là độ mịn và eo, ngực, đùi chị Lan đúng là rất quyến rũm nó thích nhất là lưng với eo chị. lan..cong mịn xoa rất mát tay. Nó bắt đầu hôn lên bụng...sau nó hôn lên cổ, lên ngực chị Lan....kéo dần lên mà và định hôn lên môi chị Lan thì bị chị Lan đẩy ra...nó ngơ ngác thì chị Lan cười lấy tay chỉ vào trán nó


- Ông tướng làm gì dzữ vậy...em còn nhỏ mà
- Uhm em nhỏ...kệ em...chị lớn kệ chị
- Trời ghê chưa...bộ em t...í...nh....ưhm....i...um....đ..ừmm....g ...e...m....


Chị Lan chưa nói hết câu nó đã đặt lên môi chị Lan một nụ hôn, nó lùa lười ngay vào miệng chị lan....tay nó siết chặt xoa mạnh lên lưng và eo chị lan...sau một hồi chống cư (cho có lệ)lưỡi chị Lan cũng cuốn lấy lưỡi nó...tay chị lan vòng ra sau lưng lột áo nó ra...Hôn đã đời, tay bóp vú tay xoa lưng chán chê...nó bắt đầu nút lấy bầu vú chị một cách nhẹ nhàng nhưng cũng ko kém phần mãnh liệt....người chị ưỡn lên hết cỡ làm lưng chị Lan cong lên (xoa lưng chị Lan rất đã tay)...tiếng uhm uhm nhẹ nhẹ bắt đầu phát ra từ miệng chị Lan...càng lúc tay nó càng chà sát khắp người chị Lan, miệng ko rời hai bầu vú căn tròn....Trong lúc ưỡn người lên hai tay chị Lan đã tự cỡi bỏ chiếc quần cụt ngũn trên người ra đạp bỏ xuống chân...sau đó cởi luôn chiếc quân đùi với quần lót của nó. Chị Lan có bạn trai rồi nên chắc sẽ có kinh nghiệm...Nó đoán ko sai...lập cú đúp tuột quần 2 đứa xong, tay chị bắt đầu cầm thằng nhỏ cương cứng của nó vuốt ve....Đẩy đầu nó ra...chị lan trườn xuống thấp hôn từ từ lên thằng nhỏ nó, rồi chị Lan bắt đầu liếm..và cuối cùng ngầm lấy hoàn toàn thằng nhỏ nó nút....nó nhắm mắt hưởng thụ trong khi 1 tay bóp lấy vú, còn tay kia chăm sóc bướm chị Lan...nước nhờn đã ra nhiều, mỗi lần nó chọt ngón tay vào là chị Lan rên lên nho nhỏ....thấy đã đủ...nó bắt đầu cho thằng nhỏ vào bướm chị lan...nhấp nhẹ nhẹ...từ từ tăng dần nhịp nhấp...tiếng rên của chị bắt đầu gấp gáp hơn khiến nó phải lấy tay bịt lấy miệng chị Lan vì sợ phòng kế bên nghe thấy....Nó cảm thấy mõi...liền kéo chịLan ngồi lên người nó....lúc này chị Lan nhúng lên nhúng xuống trên người nó....


- Uhm...aa....uhm...sướng....quá..em..ơ...i...


Vì là buổi sáng nên nó có thể nhìn thấy rõ hết đường nét trên cơ thể chị Lan...Tóc chị Lan rủ rượi, mắt nhắm nghiền khoái lạc....còn nó thì tha hồ ngắm nhìn cơ thể chị Lan...Chán chê nó lại đổi kiểu...vì có kinh nghiệm nên nó chẳng cần nói gì chị Lan cũng hiểu phải làm gì để phối hợp với nó...Cuối cùng nhịp nhấp càng lúc càng nhanh....tiếng rên của chị Lan càng lớn...lúc này nó chẳng cần để ý làm gì nửa vì bên ngoài tiếng xe cộ cũng át đi khá nhiều mấy âm thanh đầy khoái cảm trong phòng trọ này.....Nó out luôn thẳng vào bướm chị Lan rồi đổ gục xuống...ôm lấy chị Lan....cả 2 cơ thể toàn mồ hôi ôm lấy nhau nằm im lặng...tay nó nghịch nghịch vú chị...còn chị cũng nghịch ngực nó....2 đưa ngủ thiếp đi lúc nào ko hay cho đến khi tiếng điện thoại reo.


- Alo..
- Alo..thằng kia mày ra phụ nè, khách đông quá
- Ok tau ra liền chờ chút....
Nó bật dậy luốn cuốn mặc quần áo vào...Chị Lan chẳng nói gì nằm cuộn tròn vào mền nói vọng theo..
- Nè M làm xong về nhà chở chị đi chờ nghen...đừng ăn cơm ngoài đó về ăn với chị
- Dạ biết rồi...chị ngủ tiếp đi


Nó chạy ào ra quán. Quán đúng đông...toàn là dân lao động, sinh viên, học sinh, công nhân ko...Nhờ làm ở đây nó mới biết thông cảm cho những con người thuộc tầng lớp này...họ ăn no là chính còn đồ ăn nhiếu ít ko quan trọng...dù họ đôi lúc có nạt nộ, nóng giận hay làm rơi thứ gì đó...nó cũng mĩm cười bỏ qua...chỉ cần họ ăn no, nhìn gương mặt vui vẻ sau những giờ làm việc cực nhọc của họ nó cũng cảm thấy vui lây...Lúc trước nó chẳng bao giờ uống hoặc ăn lúc đông người thế này...vì sợ dơ...nhưng giờ nó mĩm cười ăn ào ạt như họ, uống chung ca nước, thùng nước như họ...vì nó biết rằng...nó đang cùng tầng lớp như họ, việc gì phải phân biệt...và nó vui vì điều này. Nhờ làm phục vụ...nên sau này khi đi ăn uống trong quán dù tồi tàn hay sang trọng...nó đều thông cảm cho những người phục vụ lúc nọ tiếp đãiko chu đáo hoặc làm rơi rớt thứ gì đó lên người nó...ừ dù gì..nó cũng là một trong số họ mà ...

Còn tiếp....

No comments:

Post a Comment