Thursday, April 5, 2012

Mảnh ghép tình yêu

Tôi đã từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ chia sẻ câu chuyện của mình cho bất kỳ ai, tôi không muốn nhắc đến nó bởi có quá nhiều nỗi buồn, nhiều sự tiếc nuối, nhiều nước mắt và cả máu !
Thế nhưng sau khi đọc một số câu truyện do chính các bạn viết, tôi đã ngỡ ra nhiều điều và cũng học được nhiều bài học về cuộc sống !
Tôi sẽ cố gắng kể lại chi tiết nhất, chân thật nhất những gì còn đọng lại trong trí nhớ của tôi, một là sẻ chia và hai là tôi cảm thấy nhẹ nhõm chính lòng mình..
Đây là câu chuyện về một tình yêu thời con nít với một cô bé thiên thần đã theo tôi suốt hành trình dài cuộc sống...
Là câu chuyện về thời sinh viên ấm áp, vui vẻ lắm chuyện buồn vui !
Là câu chuyện về tiền, giang hồ, súng, chân dài và thủ đoạn
Bên cạnh đó là những người con gái đã hết lòng vì tôi...

Có lẽ truyện sẽ dài, nhưng tôi sẽ cố gắng để hoàn thành nó ! mong mọi người ủng hộ và theo dõi !

Chương I

Xóm nằm sâu trong một con hẻm chạy ngoằn ngoèo như một vết sẹo dài ngay giữa lòng thành phố. Chiều lại về trên những mái nhà cũ kĩ, xiêu vẹo màu thời gian. Cái thời khắc mặt trời trễ nải nhả xuống nhan gian thứ nắng kiệt cùng cứ mỗi lúc một thẫm lại như khoảng hụt hơi của người già đuối sức lại là lúc xóm nhỏ cựa mình trong những sinh hoạt chung: người ta bắt đầu trở về từ các nhà máy, công xưởng, từ những chốn bụi bặm của cuộc mưu sinh, uể oải hay phấn chấn về với mái ấm của riêng mình. Những người phụ nữ bên công việc nội trợ, hỏi han nhau đôi điều, than thở cùng nhau nỗi bận tâm về giá cả, thoáng nén tiếng thở dài. Cánh đàn ông bỗ bã chào nhau, nghe chừng nhiều mỏi mệt. Chỉ tụi nhỏ là ồn ào hơn cả. Chúng tề tựu đông đủ quanh vòi nước chung, nô đùa dưới làn nước mát lành, té nước lên đầu nhau, tranh giành nhau từng gáo nước. Tiếng hò hét, tiếng nước dội, tiếng lanh canh xô chậu huyên náo cả khoảng sân.

Thoáng thấy bóng bà Thùy từ xa, Quang vội vàng dội nốt xô nước, cuống quýt theo mẹ về nhà. Trẻ con nhà nghèo, niềm vui cũng thật giản đơn: chúng có thể loay hoay không biết chán với những món đồ chơi tự làm, những trò chơi tự bày ra cho nhau; chúng hoàn toàn hài lòng với sự tự do người lớn thờ ơ bỏ lại vì nỗi lo cơm áo; Và chỉ những thức quà rẻ tiền thôi đã là niềm hân hoan không gì sánh được. Có lẽ vì thế mà việc chờ đợi bữa cơm chiều mỗi ngày cũng mang đến cho chúng niềm háo hức đặc biệt cùng với niềm băn khoăn hồn nhiên – “tối nay được ăn gì?”

Bữa cơm đạm bạc diễn ra trong im lặng. Thằng Quang cắm cúi ăn. Nó cần khỏa lấp cái bụng đói meo sau một ngày vận động mạnh. Dượng nó chỉ chấm mút qua loa rồi bỏ vào nhà trong. Gã đàn ông bạc nhược đang khát rượu, chỉ thứ nước đắng cay ấy mới có thể khỏa lấp những chát chua mà cuộc đời trút lên những thất bại của gã.

Quang năm nay 12 tuổi và chỉ còn vài tháng nữa là bước sang lớp 7, bố nó mất từ lúc mới sinh, họ hàng bên nội chửi con dâu là nguyên nhân khiến bố nó mất rồi đuổi 2 mẹ con đi. Được 2 năm sau bà Thùy lấy thêm đời chồng nữa, vô phúc vớ phải ông chồng nghiệp ngập rượu chè cờ bạc, ngày xưa ông cũng hiền lành lắm, cũng đi làm nhà nước đàng hoàng, vậy mà đang lúc làm ăn tử tế thì bị đuổi việc do ông nhà quê không hay xu nịnh nên không được lòng sếp và bị chê là yếu chuyên môn, mất việc, ông buồn chán, hận cơ chế nhà nước, tham quan lộng quyền rồi uống rượu tối ngày, có lần say rượu bị xe máy tông phải may mà không chết nhưng bị tật ở chân không thể làm được việc nặng, sau vụ đó ông được bạn bè xin cho vào làm ở xưởng giấy, chỉ phải ngồi một chỗ in ấn, lương đã thấp ông lại còn ngập đầu vào rượu thuốc nên trở thành nỗi khổ cho bà Thùy, cứ mỗi lần say rượu, ông lại lôi bà ra mà mắng chửi, đánh đập, biết bao lần Quang phải lao vào lãnh đòn thay mẹ rồi 2 mẹ con ôm nhau khóc. Cả nhà giờ đây chỉ còn biết trông vào mấy đồng lương bà đi làm thuê cho một quán cơm ngoài thành phố.

Quang nhớ, có hôm trời tối không được đi chơi, nó đang chán nản bên đống bài vở dưới ánh đèn nơi góc bếp thì lão Hoàng đi uống rượu ở đâu về xồng xộc xông vào nhà, người lão toát ra toàn là hơi rượu, đảo mắt nhìn quanh, lão kéo tay bà Thùy dắt vào trong buồng, bà Thùy gạt tay chồng ra, tỏ ý khó chịu thì lập tức bị lão siết chặt hơn, biết không thể chống cự nổi lão Hoàng lúc đang say, bà Thùy đưa mắt nhìn con, nhẹ nhàng nói :
- Quang, ra ngoài đi chơi đi con, khj nào mẹ gọi thì hãy về !
Quang nghe lời mẹ, đứng lên toan đi ra cửa, nhưng khi mà chân còn chưa kịp bước ra đến sân thì nó đã nghe thấy tiếng mẹ kêu xin ở trong nhà, rồi một tiếng quát của lão Hoàng vang lên khiến bà Thùy không dám nói lại một câu nào nữa, Quang khép cửa lại rồi nhìn vào trong buồng qua thông khe cửa khép hờ. Đập vào mắt nó lúc này là hình ảnh dượng nó đang vật bà Thùy ra, cởi sạch quần áo mẹ nó mặc trên người rồi nhấp nha nhấp nhổm trên người bà, bà Thùy nhắm mắt quay mặt vào trong góc tường, lão Hoàng có vẻ không vừa ý, lão bắt bà quay mặt lại để lão chồm lên người, 2 chân bà Thùy lúc này đã giơ lên trời và chịu đựng màn hành xác của người chồng vũ phu. Tiếng thời sự vtv3 dù đã được bật to nhưng cũng không át được tiếng bình bịch mà lão Hoàng tạo ra, bà Thùy ban đầu có vẻ đau đớn khó chịu nhưng đến lúc này cũng đã phải rên lên thành từng tiếng…
Tận mắt chứng kiến những cảnh đó diễn ra ngày một trong gia đình, sâu thẳm trong Quang, nó căm ghét lão dượng đối xử tồi tệ với mẹ con nó, nhưng ở trong cái xóm lao động nghèo này hình như không phải chỉ có mình nó phải chịu đựng như vậy, không ít lần nó bắt gặp bọn thằng Sơn thằng Tũn cũng phải mò ra đường canh gác để cho bố mẹ nó làm tình…

Thằng Quang thương mẹ nên ngoài giờ học nó hay đi làm thêm linh tinh kiếm tiền phụ giúp, đỡ đần cho bà Thùy. Quang chủ yếu nhặt phế liệu ở cái bãi rác to đùng bên ngoại ô thành phố, có khi nó chạy theo làm phụ hồ cho tốp thợ xây trong xóm, được bao nhiêu tiền nó cầm về đưa cả cho mẹ.

Mùa hè là mùa làm ăn của bọn nhỏ trong xóm nghèo, sáng sớm chúng nó dậy sớm từ 3 giờ để đi ra ngoài thành phố, tìm xem nhà nào có xoài, chuối, ổi, vú sữa...rồi bàn nhau làm một mẻ về bán lại cho bà Tám hàng nước đầu xóm. Trong nhóm, thằng Sơn tèo chơi thân với Quang, nó cao to nên được bầu làm đội trưởng chỉ huy chiến dịch, còn Quang trông nhỏ nhất, lại còi còi, da ngăm đen, nhưng được cái nhanh nhẹn nên lúc nào nhiệm vụ lên cây cũng được giao cho nó, có lần đang hái trộm xoài thì chủ nhà mở cửa lao ra cầm theo cái gậy rõ to, bọn kia bỏ chạy hết để mặc thằng Quang ở trên cây, may mà thằng Quang cũng nhanh trí đu người sang mái ngói nhà hàng xóm rồi lẩn mất dạng luôn trong bóng đêm. Sau này bọn nó thống nhất, đã chiến cây nào là phải hái sạch từ quả to đến quả nhỏ, nếu không từ lần sau chủ nhà chú ý sẽ dễ bị bắt, thế mới có chuyện chiều qua hàng xóm sang chơi khen nhau nhà ông có cái cây xoài nhiều quả thật đến sáng mai dậy tập thể dục đi ngang qua nhìn đã trần trùi trụi.

Hoa quả thu hoạch được, mấy đứa đem bán cho các bà hàng nước, giá cả tính theo cân, chia nhau cũng được vài trăm một đứa cả mùa, số tiền này chia cho 3 tháng hè chả đáng là bao nhưng quả là lớn đối với những đứa thuộc diện con nhà nghèo như Quang và Sơn tèo.

Vặt hết hoa quả trong cái thành phố nhỏ tí teo, bọn thằng Sơn lại rủ Quang đi ăn trộm sắt ở mấy hàng phế liệu, cái này khó lấy hơn nhưng nếu được một vụ thì tha hồ chia nhau. Sáng sớm hôm đó 4 đứa lóc cóc dậy từ 3 giờ, giả vờ như đi thể dục rồi đảo qua đảo lại hàng thu mua phế liệu, cái hàng rào bằng dây thép gai thì bọn nó ngồi cắt chắc mất khoảng 20 phút, không đáng ngại, quan trọng là con bẹc-giê của lão chủ nhà, không xử lý được nó thì sẽ không làm ăn được gì vì con này mà lùa thì đố thằng nào chạy thoát. Sáng hôm đó coi như nghiên cứu địa bàn, thằng Sơn tèo chỉ cho cả nhóm thấy bức tường nối sang trường tiểu học của thành phố, chúng nó đặt sẵn gạch ở đó cho cao để nếu có lỡ bị chó lùa thì sẽ nhẩy qua tường trốn sang trường rồi từ đó chuồn về nhà.
4h sáng, bỗng nhiên ở đâu xuất hiện bà bán bánh mỳ rong đang ngồi quạt than, thằng Sơn tèo hỏi cả lũ có muốn ăn bánh mỳ không tao khao ? Gớm, đói rã mồm, tự nhiên lại được mời ăn bánh mỳ pa-tê thằng nào mà chả thích. Nói xong 4 đứa ngồi vây lại bà hàng bánh gọi bánh mỳ, thằng Sơn dặn dò : Tao nói gì chúng mày cứ ờ ờ với uh uh thôi đừng có hỏi lại nhé. Rồi bắt đầu nó chém :
- Ăn nhanh về còn đi học, may mà mẹ tao bảo đi thể dục thì mang theo tiền mà ăn sáng luôn !
Cả nhóm : Ah uh…
4 thằng, mỗi đứa làm 2 cái, thằng Quang thật thà nhất trong nhóm vì đến lúc này nó cũng chả hiểu gì, đang gặm cái thứ 2 thì tự nhiên thấy thằng Sơn bật dậy phi như ăn cướp, 2 thằng kia cũng chạy theo không quên ngoái đầu lại gọi : Quang, chạy nhanh !!!
Bà bán bánh mỳ ngơ ngác ! chẳng kịp nói lấy 1 câu, mới sáng sớm còn chưa dọn hàng xong đã gặp ngay mấy thằng ăn quỵt…
- Lần sau bọn mình đừng ăn kiểu này nữa nhé, tao cứ thấy thế nào ấy, bà ấy cũng nghèo mà… Quang vừa đi vừa trách thằng Sơn.
- Gớm, mày thương bà ấy thì ai thương cái bụng mày ? mày không thích thì lần sau đừng có ăn, thằng Sơn cự lại.
Biết không thể đấu khẩu thắng được thằng Sơn, Quang chẳng nói gì nữa, dù nghèo và cũng chả có tiền nhưng nó không thích lừa đảo một người cũng nghèo như nó và mẹ nó, thà là đi ăn trộm của mấy nhà giầu trong thị trấn nó lại thấy thoải mái.
Sáng hôm đó, Quang xin mẹ 20 nghìn, gọi là xin nhưng thật ra là tiền tiết kiệm của nó gửi mẹ, rồi lẳng lặng đi ra hàng bà bán bánh mỳ, tất nhiên bà ta không nhận ra được nó là cái thằng đã chạy làng của bà lúc sáng sớm.
- Cháu gửi bà tiền bánh mỳ lúc sáng !
Nói xong nó chạy mất !

…. Hôm sau, thằng Sơn và cả nhóm tiếp tục thực hiện kế hoạch ăn trộm sắt ở hàng phế liệu Thái Thu lớn nhất thành phố, Sơn tèo trèo lên mỏm đá, hùng hồn phát biểu :

- Hôm qua nhờ vụ ăn bánh mỳ chạy làng mà tao đã phát hiện ra một cách để anh em mình thịt con béc-giê của nhà lão Thái, tao đã chuẩn bị pa-tê và thuốc xổ cực mạnh đây rồi, chỉ cần cho nó ăn là chắc chắn sẽ bị đi ngoài cho mà xem, trong khoảng thời gian nó lâm bệnh, anh em mình sẽ tha hồ hành tầu.

Cả nhóm nhất trí kế hoạch của thằng Sơn, nhưng thằng nào sẽ là thằng đứng ra nhận nhiệm vụ leo rào trèo vào sân để ném pa-tê cho con Béc-giê ăn ? cả lũ lại nhất trí chọn thằng Quang vì nó là chuyên gia trong cái môn thể thao này.

Tối hôm đó, đợi cho nhà Thái Thu đóng cửa tắt đèn đi ngủ, cả lũ kiệu nhau cho thằng Quang trèo lên rồi nhẹ nhàng tiến vào sân sau nơi con béc-giê đang say giấc trước cửa kho phế liệu.
Con chó đang mơ màng nhưng ngửi thấy mùi hôi của người thì bật dậy ngay rồi sủa lên inh ỏi, sau đó là giọng lão Thái trong nhà vang lên :

- Beck, đêm hôm mày còn sủa cái gì, ngủ đi !!! (ông này chắc là fan MU chính hiệu vào thời đó).
Thằng Quang vội ném mạnh gói pa-tê xuống sân cho nó rồi 3 chân 4 cẳng leo ra ngoài.

- Nó ăn chưa ??? thằng Sơn vừa đỡ bạn vừa hỏi dồn dập.
- Không biết, tao ném sát nó lắm, Quang thở hổn hển...
- Sao mày không ở lại lấy 1 phút xem nó có ăn không đã rồi hãy leo ra ?
- Mày ra đó mà ở lại, nó còn to hơn cả tao với mày cộng lại, sợ bỏ mẹ đi đc ấy chứ !!

May cho cả nhóm là con Beck vốn ham ăn, lại được miếng pa-tê to đùng thơm phức thì không thể kìm lòng nên đã chén sạch, kết quả là cậu ta bị đau bụng khiến lão Thái phải cho nó đi tiêm thuốc rồi gửi lại luôn nhà Bác sĩ quen chờ khi nào khỏi hẳn sẽ cho về

Sáng sớm hôm đó nhân lúc vắng con Beck, bọn thằng Sơn mang theo dụng cụ, cắt được dây thép, chui hàng rào rồi mang đi bao nhiêu là sắt với đồng, vậy là kế hoạch đã thành công mỹ mãn với một vụ thu hoạch lớn.
Quang lại có tiền gửi mẹ, tất nhiên không dám nói là đi ăn trộm, chỉ dám khai đi nhặt phế liệu về bán đi rồi dồn lại gửi mẹ cất cho.

Cái xóm lao động nghèo này tuy nhỏ bé nhưng chứa đựng đủ mọi thành phần, giang hồ có, đĩ điếm có, buôn lậu có, hoặc phiêu dạt từ nơi nào đến cũng có…

Gần cuối xóm là nhà của chị Lan, người ở đây gọi là Lan “sex” mới chuyển về chưa được 1 năm, theo như bà Thùy kể thì Lan đang còn trẻ chắc chỉ khoảng 24-25, trước đây có dính líu gì đến giang hồ, sau đó bị rạch một đường khá dài trên mặt rồi thuê nhà về đây ở tạm. Tuy nhiên nếu lấy tờ báo hoa học trò đang rất thịnh hành vào thời đó, xé lấy một khoảng, che vết sẹo đi thì chị Lan trông cũng khá xinh gái, tuy làn da không trắng và gương mặt không toát lên vẻ dịu dàng nhưng nhìn chị thì lúc nào cũng tràn nhựa sống, sáng dậy sớm mặc quần đùi bó sát, áo font bóng đá chạy 2 vòng quanh sân bóng, chiều lại quần đùi áo hai dây ra tập thể dục, đôi khi còn chơi lùa bắt với bọn con nít. Nhìn bộ ngực chị Lan cứ tung bay trong lớp áo con mỗi khi chị chạy, mấy thằng lớp 8 lớp 9 cứ mắt chữ A mồm chữ O, nước dãi chẩy ầm ầm, lùa nhau mà thằng nào cũng chỉ chờ sơ hở để nhào vào người ăn vạ. Nhưng đừng nghĩ bà Lan hiền, vui thì vui thế thôi chứ làm tới thì liệu hồn, Quang nhớ có lần một thằng giả vờ ngã nhào vào rồi lấy tay bóp vú liền bị Lan sex bẻ ngược tay, tát cho vài cái sưng cả mặt. Từ sau hôm ấy chả thấy thằng kia ra chơi nữa, còn Lan sex vẫn giao du như thường. Tả thế nào cho ra bà chị này nhỉ, gương mặt thì hơi hơi giống Thủy Tiên của bây giờ, không cao như vậy nhưng độ sexy thì cũng chẳng kém.

Lan “sex” bỏ nhà ra đi từ hồi bé rồi phiêu bạt đến cái tỉnh lẻ này, sau đó nhờ sắc đẹp thì cặp kè với bọn đại gia nào đó trên thành phố, cũng chơi bời lắm, nhưng rồi sau đó lão đại gia bảo kê cho bị phá sản, giang hồ tìm lão trả thù, mấy con cave lúc trước từng bị Lan “sex” đè nén bây giờ được dịp ra mặt, trước khi ra đi còn để lại cho Lan một vết sẹo dài trên mặt khiến cô chẳng thể cặp kè được với ai. Những người dân nghèo ở đây cũng chẳng bận tâm chuyện cô là ai, trước đây làm gì còn bây giờ ra sao, ở nơi này cuộc đời ai người ấy sống, nhà ai người ấy lo, quá đáng quá thì mới phải ra mặt. Nhưng khổ cho Lan sex dù đã rút lui khỏi giang hồ nhưng thi thoảng vẫn bị một vài thằng đến dọa dẫm, không để yên cho làm ăn kiếm sống, chúng nó nếu không đòi tiền thì cũng đòi tình, có thằng trước làm lái xe cho lão bồ của Lan, trước một câu chị hai câu chị nhưng bây giờ thì trở mặt, đòi cô giao toàn bộ số trang sức ngày xưa được tặng ra mới để cho yên, Lan sex làm gì còn thứ gì trên người nên bị nó lôi ra sân rồi lục tung nhà tìm kiếm, cả xóm dù không thấy lạ lắm nhưng cùng ùa ra xem, chẳng ai bênh vực làm gì, chuyện ân oán là của chúng nó không nhà nào muốn dính vào kẻo lại thiệt thân !

Tìm kiếm mãi chả được gì, thằng lái xe dọa nạt chán chê rồi bỏ về, không quên văng lại vài lời dọa dẫm, nào là sẽ bắt Lan sex đi làm gái, sẽ cho đàn em đến xử, Lan sex chỉ khoanh tay cười khẩy chẳng thèm đáp lại, khi thằng kia đi rồi, cô hất mặt về phía những người tò mò, trong đó có cả Quang và Sơn tèo rồi buông mấy câu :

- Chuyện xong rồi mọi người giải tán đi, lần sau đã đéo nói hộ được lời nào thì cũng đừng mò mặt ra mà xem !

Lan sex khá quý Quang vì thấy thằng này tuy nhỏ nhưng khỏe mà lại có vẻ hiền lành nữa, không như những thằng đàn ông khác trong xóm toàn xách ghế ra sân vừa uống rượu vừa nhìn mông với ngực Lan làm mồi để nhắm, chỉ có Quang là cứ gặp Lan ở đâu là cúi gằm mặt xuống đến đấy, nhưng lần nào Lan sex nhờ là Quang cũng giúp, lúc thì xách hộ chị xô nước, hôm thì chạy ra đầu ngõ mua hộ chị chai dầu ăn, có hôm Lan bị sốt không đi mua được thuốc, Quang cũng lội mưa đi mua thuốc về cho chị, đưa thuốc vào nhà xong định quay về thì Lan sex gọi lại :

- Lấy hộ chị cốc nước, chị có ăn thịt mày đâu mà mày cứ sợ chị như sợ cọp thế ?

Quang cũng chẳng nói gì, lẳng lặng rót cốc nước mang lại giường, hằng ngày thấy chị lúc nào cũng khỏe mạnh, chạy nhẩy khắp xóm, giờ thấy nằm một chỗ nó cũng thấy tội tội, nhưng cả xóm này có ai dám ngó ngàng gì tới đứa con gái giang hồ này đâu, đầu giường Lan lúc nào cũng kè kè con dao bấm, chắc là để đâm thằng nào dám xông vào.

Lan sex ngồi dậy, đỡ lấy cốc nước rồi đưa mấy viên thuốc cảm vào miệng, nhăn mặt nuốt sạch, sống tự lập lâu cũng khiến Lan quen với việc tự chăm sóc cho bản thân mình, đoạn Lan quay sang hỏi Quang :

- Mày thấy vết sẹo trên mặt chị có đáng sợ không ?
- Không ! Quang trả lời tỉnh bơ..
- Sao lại thế ? Lan sex ngạc nhiên !
- Bố em cũng có một vết sẹo trên mặt như thế, mẹ bảo trước khi lấy mẹ bố toàn đi đánh nhau, người toàn sẹo…
- À, bố nhóc cũng là dân giang hồ à ! thào nào…
- Em chưa gặp bố bao giờ, mới chỉ được xem ảnh thôi !
Lan sex nhìn Quang, ngửa mặt lên trần nhà, thở dài :
- Chị cũng thế, có biết mặt mũi ông già tròn méo thế đéo nào đâu
- Chị làm gì để kiếm sống ? Thằng Quang đột nhiên đổi chủ đề...
Lan sex hơi ngạc nhiên, quay sang nhìn Quang một lúc, rồi lấy ngón tay dí vào chán nó :
- Ai thuê nhóc đến điều tra chị thế hả ?
- Em chả cần ai thuê, chỉ hỏi thế thôi chứ em cũng thừa biết
Lan sex tròn mắt, nở nụ cười bí hiểm : sao, nói chị nghe xem nào !
- Hôm trước đi học em gặp chị ở trên thành phố, hôm đó chị bịt kín mặt nhưng em vẫn nhận ra, thấy chị đi vào khu chợ có một lát rồi đi ra, tối hôm đó ngang qua nhà thấy chị ăn toàn thịt gà, uống rượu tây là em đoán ra ngay..
- Nhóc đoán ra gì nào ?
- Em nghĩ chắc chị vào đó cắm vàng hay nhẫn mà hôm nọ cái ông nào cứ lục tung nhà lên tìm mà không thấy, chắc lâu nay chị toàn làm thế !
Lan sex tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, không ngờ một thằng nhóc lớp 7 lại phát hiện ra được mánh của cô sử dụng lâu nay, xoa đầu Quang một lần nữa, Lan nói nhỏ :
- Không phải là cắm, chị bán hết tất cả rồi, có bao nhiêu cũng bán hết, ngày trước chị cũng tích trữ được một ít, sau vụ bạn trai chị bị vào tù, chị phải gửi nhờ nhà bạn thân chị, chỉ khi nào cần mới ra lấy thôi, nhóc giỏi lắm, nhưng nhớ đừng có nói cho bất kỳ ai nghe chưa !
- Chị đỡ rồi đấy, em về đây, em không phải là cái thằng hay tọc mạch, nhưng chị cẩn thận thằng Sơn tèo, nó là cái đứa chuyên đi bán cá ở cái xóm này đấy !
- Chị biết rồi, cảm ơn em nhé ! hôm nào chị khỏe hẳn, chị chiêu đãi em một bữa no nê gọi là cảm ơn nha !

Cả cái xóm này, ai cũng bảo nhau Lan sex làm gái để kiếm tiền, thấy nó đi đi về về với toàn bọn con trai, nói chung bị xếp vào thành phần không nên dây dưa, chỉ có Quang là biết Lan kiếm sống như thế nào nên mặc kệ, chị Lan nhờ gì thì giúp, thi thoảng 2 chị em rủ nhau đi ăn linh tinh ngoài quán, có lần đang ăn, bà bán hàng nhìn Lan rồi tư vấn :

- Sao cháu không đi là cái sẹo đi, nhìn mặt mũi xinh xắn vậy thế mà lại để cái sẹo rõ to thế mà ko thấy sợ à !

Lan sex chả ngước mặt lên, vừa ăn vừa trả lời : - Cháu mặc kệ, có cái sẹo này chả thằng nào nó dờ đến mình, mất đi một cái là đời mình ra bã ngay… Rồi lại quay sang Quang cười hớn hở :

- Ê nhóc, nhìn chị có sợ không ?
- Nhìn phát khiếp ! Quang trả lời làm cụt cả hứng bà chị đang chưng hửng.
- Tiên sư bố mày, Lan sex lấy cả cái bắp ngô đang ăn giở cốc vào đầu Quang một cái đau điếng !

Lan sex không nghiện ngập, không còn chơi bời đi bar, đi quậy phá trong vũ trường như ngày xưa nữa, trong giới anh chị cũng chẳng còn ai nhớ đến sự tồn tại của cô, Lan chỉ nghiện một thứ - nghiện sex !

Bẵng đi một thời gian không còn tên giang hồ nào qua lại đòi tiền, Lan sex bắt đầu cặp kè với một vài tên hiền lành hơn, chẳng cần đòi hỏi gì, chỉ cần nó phục vụ cho cô mỗi đêm – thế là đủ.
Cứ một vài tuần, Lan sex lại thay đổi người yêu mới, cánh đàn ông dù hơi khiếp sợ vết sẹo trên mặt cô, nhưng cứ nhìn vào cặp vú tròn trịa căng mọng, cặp mông ngủng nguẩy mờ ảo trong những chiếc quần da bó sát thì chẳng thằng nào cưỡng lại được, thế là chúng nó đâm vào, phục vụ nhiệt tình vài ba hôm rồi lại đường ai nấy đi.

Có hôm, Lan sex hẹn Quang 8h tối sang nhà chị ăn nấm trộn dấm với cà xào thịt gà, ăn xong như thường lệ Quang dọn mâm xuống bếp giúp chị, chưa kịp than vãn sao hôm nay chị lười thế, đồ ăn từ sáng cũng chẳng chịu dọn đi thì đã nghe thấy tiếng có người mở cửa bước vào, hỏi nhau được đôi ba câu là đã thấy thằng kia bế xốc chị quăng lên giường, Quang mặc kệ, vẫn cặm cụi rửa bát, cố tình để chén đũa va vào nhau kêu leng keng, tên kia hoảng quá vội vã hỏi : Nhà có ai à em ? Lan sex vừa tụt quần tụt áo vừa đáp lại : thằng em em ấy mà, không sao đâu !

Tên kia thấy Lan sex chủ động như vậy thì cũng chẳng cần biết ngại nữa, vài phút sau là đã thấy tiếng cả hai rên la ư ử ầm nhà rồi.

Quang đợi cho bồ của chị Lan ra về rồi mới mò mặt lên, chẳng nói chẳng giằng, nó đi vội ra cửa.

- Em sao thế ? chị xin lỗi, chị hẹn anh ấy 10h ai ngờ lão ấy đến sớm thế ! mà em biết chị rồi đấy đã lên cơn là không kiềm chế lại được !

Quang mở cửa ra về, nó ghê sợ những cảnh tượng này, ở nhà nó đã bị ám ảnh quá nhiều bởi những lần lão Hoàng ép mẹ nó, bây giờ lại phải chứng kiến cảnh quan hệ của Lan sex, tâm trí của một thằng bé 12 tuổi chưa đủ lớn để chứa đựng những điều này.

Những ngày sau đó, Lan sex cũng dần bớt đi những đêm dài triền miên trong dục vọng, con thú hoang trong cô đã bị thuần hóa bởi ánh nhìn và tình thương yêu của một thằng nhóc, những tên đàn ông kia miệng nói yêu, mồm thề thốt nhưng chỉ sau vài lần ân ái, đạt được mục đích là sẵn sàng cao chạy xa bay, Lan sex không tiếc nuối, không ân hận, không mong đợi một điều gì cả, giữa cuộc đời đầy thị phi này, con người sống hầu như cũng chỉ lợi dụng ở nhau cả mà thôi, lấy đâu ra tình yêu chân thành mà mơ ước. Và dù có nghiện sex đến bao nhiêu, trong sâu thẳm cô cũng vẫn là phận con gái, đâu phải lúc nào cũng có thể chiều, cũng có thể hết mình với chúng nó, những đêm vui vẻ thì không sao, nhưng chỉ cần từ chối một cái thì ngay tức khắc đang là thiên thần, là bông hồng, là mèo con..Lan bỗng trở thành con đĩ, thành cái loại này cái loại kia….Đau xót, uất ức, nhục nhã và ê chề !!!

Quang chính là mảnh ghép đầu tiên giúp cho Lan sex nhận ra những vết khuyết trong lòng mình, nó chẳng bao giờ bỏ rơi cô, chẳng bao giờ lừa dối, lợi dụng hay làm cho cô phải khóc…Nhưng đã trót dấn thân vào con đường này, liệu Lan sex có còn đường quay lại, làm lại cuộc đời nữa không ? Những đêm chỉ có một mình, Lan luôn ngồi thu lu vào một góc, ôm gối và tự hỏi mình những câu như vậy !

Hồi bé, nhà chỉ có 2 mẹ con, dù chẳng giầu sang gì nhưng mẹ cũng chưa bao giờ để cho Lan phải thiếu thốn, người đàn bà đẹp đó sẵn sàng làm tất cả cho đứa con gái thiệt thòi, sinh ra đã không được nhìn mặt bố. Lan lớn lên, xinh gái giống mẹ ngay từ những năm trung học, nhưng càng lớn cuộc sống của cô lại càng yếu ớt, hàng xóm dị nghị về mẹ cặp bồ với những đại gia, gia đình bên nội thì đấu đá vì đống tài sản của cha để lại, bạn bè không ai muốn dính vào cái đứa con gái là con nhà thành phần không tốt, đám con trai trong trường thì chỉ chờ cơ hội để ăn tươi nuốt sống con bé còn chưa kịp lớn…

Thế rồi sau lần đầu tiên Lan đánh nhau trong lớp, mẹ đã giam giữ Lan, quản thúc chặt chẽ mọi hành động, đi học xong là về nhà, không giao du, không tiếp xúc, lúc nào cũng dặn dò không được tin bất kỳ ai…Tuổi thơ cô bắt đầu bị bó buộc trong 4 góc tường, sống vật vờ như linh hồn ngay giữa căn nhà mình.

Lên cấp 3, sự u buồn lại càng làm tăng vẻ đẹp cho Lan, đôi mắt to tròn, những đường cong trên cơ thể đã khiến Lan nhận được nhiều sự chú ý. Những thằng con trai mới lớn luôn rỉ vào tai cô toàn lời ong bướm, hãy là cánh chim đi em, hãy tự do đi, theo bọn anh, hãy sống cuộc sống mà mình khao khát…

Mẹ đã đánh Lan một trận thừa sống thiếu chết chỉ sau có 1 lần Lan dám bỏ học đi đàn đúm với bọn con trai, nhưng Lan không sợ, những lần đi chơi như thế xuất hiện mỗi lúc một nhiều hơn, thủ đoạn hơn, tinh vi hơn, hiềm khích giữa 2 mẹ con xuất hiện ngày càng gay gắt, tất cả đều đến từ những lời kích động của những kẻ tự xưng là anh trai tốt, bạn bè thân thiết, anh là người lớn biết suy nghĩ…

Và rồi một ngày, khi vụ cặp bồ của mẹ bị vỡ lở, gia đình bên nội xúm vào lấy hết những gì cha để lại, Lan đã chẳng còn thiết tha những thứ được gọi là tình máu mủ, cô khao khát sự tự do, khao khát cuộc sống chim trời, những ham muốn về thể xác đã biến Lan thành một con người hoàn toàn khác lạ. Thật may, sắc đẹp của Lan đã làm xao động một gã có vai vế ở cái tỉnh lẻ này, hắn đưa Lan về đây và yêu Lan thật lòng, có lẽ đó cũng là ánh sáng heo hắt nhất trong đường hầm đầy u tối của cuộc đời Lan.

Một cánh chim lần đầu chạm vào bao la sẽ vỡ òa trong niềm vui được tự do tung bay nơi đất trời khoáng đạt. Nhưng đến một lúc nào đấy, sự tự do sẽ chỉ còn gánh nặng khi đôi cánh trĩu mệt mà chẳng thể tìm được bến đậu cho đời mình. Đôi khi Lan thầm nghĩ, một chú chim bị giam nhốt trong ***g son, liệu có thực sự bất hạnh không? Có lẽ là có, nhưng cánh chim trời như Lan chưa thể nào hiểu thấu được thôi….

Trở lại với thực tại, trong cơn miên man, chới với chẳng có điểm tựa nào đó, bỗng nhiên Lan cảm nhận được một hơi ấm ngay bên cạnh mình :

- Đầu chị nóng như lò than vậy, chị lại sốt nữa rồi !!! đôi bàn tay gầy gò nhỏ bé của Quang đã sở lên đầu của Lan tự lúc nào !

- Sao đêm qua đi ngủ mà chị không đóng cửa à ? không sợ trộm vào khuân hết đi sao ? vừa lục tủ thuốc, vừa rót cốc nước một cách quen thuộc, Quang làu bàu mấy câu trách móc.

- Nhà có cái đếch gì mà lấy, có cái xác bà cô già này có đứa nào vác đi được thì càng tốt…

- Mà từ sáng đến giờ chị ăn gì chưa ? nhìn cái mặt là biết nhịn đói rồi, để em pha mỳ tôm cho chị đã, ăn xong rồi mới được uống thuốc.

Nhìn thằng bé chạy đi chạy lại lon ton trong nhà, Lan vừa vui lại vừa buồn, những tháng ngày hành xác vừa qua đã khiến sức khỏe cô kiệt quệ, may mà có Quang, lúc nào cũng ở bên những khi Lan mệt mỏi nhất !

Một tay bật bếp, tay kia xách ấm nước, Quang lẩm nhẩm một mình - Lúc nãy vừa sang, hình như ngủ mơ, em thấy chị gọi mẹ đấy !

Một chữ mẹ - khiến Lan sex bỗng giật mình, gần 10 năm nay, chưa đêm nào Lan thấy nhớ mẹ, cô cũng đã rất lâu rồi không nghĩ đến mình là người còn có 1 gia đình ở đâu đó, không muốn khóc nhưng nước mắt cứ trào ra, vì sao lại thế ? sao lại phải khóc khi mà đây là sự lựa chọn của chính mình kia mà ? chẳng phải rất nhiều lần mình đã tự nhủ không bao giờ được phép hối hận một khi đã dấn thân rồi hay sao ?

Bát mỳ tôm nóng hổi vừa được pha xong, khói bay nghi ngút được Quang cẩn thận đưa đến tận tay cho Lan sex, khẽ nhìn qua thấy những giọt nước mắt, Quang thương chị lắm, chẳng nói được gì chỉ vỗ vỗ vào vai :
- Ăn đi chị này !
- Uh, để đấy rồi chị ăn, chán thật, cứ ốm suốt, mà lần nào cũng phải nhờ đến em chăm cho.
- Mẹ em bảo, chị chỉ có 1 mình, dù có thế nào cũng vẫn là phận con gái, nếu chị em chơi với nhau bình thường thì giúp nhau những lúc khó khăn…

Lan sex múc một thìa, thổi thổi cho bớt nóng rồi đưa vào miệng nuốt cái ực, cả chiều qua đến giờ chả ăn gì, người cứ lả đi, ăn quà cả ngày quen rồi nên nhịn cái là biết ngay !
- Mẹ em không ghét và xem thường chị ư ?
- Không, em kể chuyện của chị cho mẹ nghe rồi, mẹ chỉ bảo thương chị hơn là đáng trách thôi.
- Thương chị ư ? chị thì cần gì ai thương…đôi mắt của Lan sex sau câu nói đó lại quay đi, Quang cũng không nói thêm lời nào…

Trởi lại đổ mưa !!!

“…Tận sâu thẳm tâm hồn em là những vết cắt. Em đi qua tháng năm với những sự chia lìa. Đôi khi tự mình gặm nhấm nỗi đắng cay khi cuộc đời, người đời lần lượt cứ thế quay lưng. Cũng có khi sợ hãi cái vị thế đơn độc của mình vô cùng.
Có những đêm dài không ngủ, cồn cào trong mình là một khao khát. Gì ư? Thèm nghe tiếng người, thèm nghe ai đó nói bất cứ điều gì. Để làm gì ? Để nhận diện được mình, để chắc rằng bản thân thực sự đang sống, đang hiện hữu tồn tại trong cuộc đời, trong nhân thế - không phải là một bản thể bơ vơ, bị quên lãng. Em đã quen một mình, quen sự lanh nhạt, quen ngờ vực kị nghi. Quên cách yêu, quên mất cảm giác được yêu, quên sự dịu dàng của vỗ về, sự ấm nồng của sẻ chia.
Trong các câu chuyện cổ tích, luôn có những nàng công chúa bất hạnh, cũng luôn có những chàng hoàng tử hoàn mĩ , họ tìm thấy nhau, bù đắp cho nhau và kết thúc bao giờ cũng là một cuộc sống toàn vẹn vô cùng. Chàng hoàng tử sẽ lại đưa công chúa của mình về với vị trí lẽ ra là của cô ấy, họ sống đời vương giả bên nhau cho đến trọn kiếp người. Câu chuyện trong mơ thời thơ ấu, có lẽ ít nhiều đã thấm vào tâm hồn những cô gái trẻ. Với em, giấc mơ lớn nhất, giấc mơ bỏng rát nhất là được đổ đầy những khoảng trống rỗng trong mình. Người đàn ông thương yêu của em, anh ấy có thể là người đàn ông rất nhiều khiếm khuyết, nhiều nỗi lo toan, anh ấy có thể vấp ngã không ít lần trong đời, nhưng chỉ cần anh ấy có thể nắm chặt tay em, kéo em về phía mình, dẫn đưa em trở lại với cuộc sống mà em đã đánh mất từ lâu…”

Đó là những dòng nhật ký gần như là cuối cùng mà Lan sex đã viết, con người ta dù có xấu xa đến đâu, khốn nạn đến đâu nhưng sâu thẳm vẫn còn một bản ngã, vấp váp không thể khiến họ mãi lún sâu vào vết bùn tăm tối, nếu có cơ hội sao không thể làm lại cuộc đời mình, dù khó khăn, dù nhục nhã nhưng quan trọng là ta sẽ sống tiếp vì ai, vì điều gì ?

Câu chuyện của Quang và Lan sex rồi cũng đến ngày kết thúc….

Còn nữa...

No comments:

Post a Comment